HANDMADE MÓN QUÀ THAY LỜI MUỐN NÓI (Phần 2)
Đã từ rất lâu, việc làm đồ handmade và sử dụng những sản phẩm handmade làm quà tặng trong những ngày ý nghĩa, đã trở thành trào lưu của các bạn trẻ, góp phần làm phong phú thế giới quà tặng. Không chỉ dừng lại ở việc tặng cho nhau một món quà đẹp, độc, mà handmade còn chất chứa cả tình cảm to lớn và những lời thổ lộ chưa dám ngỏ.
Có lẽ ai cũng đều biết rằng, khi mình làm sai điều gì hãy nói lời “xin lỗi”, khi người khác giúp mình điều gì đó cần phải có lời “cảm ơn”, và nếu có tình cảm với ai đó, hãy mạnh dạn thổ lộ. Thế nhưng không phải lúc nào lời xin lỗi, hay cảm ơn, hoặc một câu thổ lộ tình cảm đều có thể dễ nói ra.
Những lúc đó một món quà handmade là một phương pháp hữu hiệu giúp bạn làm được điều đó.
Sau đây mình xin chia sẻ với các bạn những câu chuyện có thật...
HANDMADE THAY LỜI XIN LỖI
Con thiệt thòi hơn các bạn cùng trang lứa, vì tuổi thơ con không có mẹ ở bên. Để lo toan cho cuộc sống, mẹ phải xa con, đến một nơi rất xa làm việc khi con còn chưa vào lớp 1. Kí ức về mẹ nhạt nhòa trong con, vì tháng ngày lớn lên không được mẹ chăm bẵm, âu yếm. Con đã nhiều lần tủi thân, khóc nức nở khi chiều chiều nhớ về mẹ.
Trên con đường tới trường, ngày ngày chỉ mình con rảo bước mà không có bóng mẹ đồng hành. Những lúc được điểm 10, hay giấy khen, con cũng không khoe được với mẹ. Ngày con đi diễn văn nghệ cho lớp, vẫn chỉ mặc bộ đồng phục của trường, cùng đôi dép quai hậu mẹ gửi về cho con, và một mình tự đi diễn, trong khi các bạn khác được mẹ đưa đi, được mặc những bộ váy đẹp, được buộc tóc, cài nơ trông rất xinh.
Thời gian trôi qua, con cũng dần quen với việc không có mẹ ở bên. Con tự lập hơn và cố gắng học thật tốt, vì con nghĩ học giỏi mẹ sẽ sớm về.
Ngày mẹ và con đoàn tụ, cũng là ngày con bước chân vào giảng đường đại học, con cứ tưởng rằng, đó là ngày hạnh phúc nhất, thế nhưng vì hai mẹ con xa nhau quá lâu, có quá nhiều thứ làm rào cản khiến hai mẹ con không thể tình cảm và tự nhiên như bình thường.
Con, một cô bé giàu lí tưởng. Con thích văn và hay mơ mộng. Con luôn đặt ra những lí tưởng tốt đẹp cho bản thân mình. Với ai con cũng mong họ suy nghĩ thật tốt. Nhưng con vô vọng, con thất vọng vì cuộc đời không như ta hằng mơ.
Con chán chường và không muốn làm gì cả. Con không thể tâm sự với mẹ. Vì mẹ không như con thần tượng. Cuộc sống bon chen, chật vật để kiếm tiền đã khiến mẹ khác hẳn. Mẹ luôn thực tế có khi quá quan trọng vật chất. Mẹ không hiểu những suy nghĩ và tâm tưởng của con gái. Mẹ và con chưa bao giờ nói chuyện tình cảm với nhau. Có chăng là những cuộc cãi vả, to tiếng.
Con biết mẹ rất yêu con và nhiều đêm khóc vì con. Nhưng con vô tâm và vờ như không biết.
Con cũng yêu mẹ nhiều lắm nhưng cách thể hiện của con lại hoàn toàn ngược lại. Con toàn làm mẹ buồn, mẹ thất vọng. Mẹ tin tưởng ở con rất nhiều. Mẹ nghĩ con sẽ là niềm hi vọng cho cả nhà. Cả nhà sẽ thơm lây vì con.
Nhưng mẹ ơi! Mẹ đã không hiểu con. Con không muốn bon chen cùng cuộc đời. Đồng tiền không phải là tất cả những gì con mong muốn. Con khao khát được nghiên cứu văn học. Tìm hiểu cái hay, cái đẹp trong văn học là niềm đam mê của con. Càng đọc nhiều, càng biết nhiều con càng chán thực tại xã hội. Vì thế con không làm được những gì mẹ vạch ra sẵn.
Con gái cũng đã lớn, con không muốn hai mẹ con cứ mãi như thế. Con rất muốn xin lỗi mẹ, xin lỗi vì những lần to tiếng với mẹ, xin lỗi vì làm mẹ buồn nhưng như thế không có nghĩa là mơ ước và việc con đang làm là sai. Con tin con đang đi đúng đường. Con mong một ngày nào đó mẹ sẽ hiểu hết nỗi lòng của con.
20/10 con nghĩ mãi nhưng không biết tặng mẹ món quà gì để thay lời xin lỗi mẹ, vì con biết không có gì giá trị bằng chính tình cảm của mình dành cho mẹ. Và tình cảm đó, con dành trọn trong những món đồ handmade để dành tặng cho mẹ. Gửi mẹ! Người con yêu thương nhất! Đây không chỉ là quà do chính tay con làm mà cả trái tim yêu thương của con cũng gửi gắm trong đó đấy mẹ ạ.
Facebook: www.facebook.com/vtshop87